Con thân mến, khái niệm “nhân tri sơ” hay “bản tâm” và “tánh vô ký” trong Phật giáo thường được hiểu là sự chỉ dẫn đến bản tâm tự nhiên, thuần khiết của chúng sanh, không bị vấy bẩn hay đánh dấu bởi bất kỳ phân biệt nào.
Nhân tri sơ, hay nguyên thủy tâm, nghĩa là trạng thái tâm không bị vướng mắc bởi ý niệm, không phân biệt. Đó là trạng thái tâm từ lúc mới sanh ra, tự nhiên và không nhiễm ô. Trong trạng thái này, tâm ta thấy được sự ích kỷ, dục vọng, ghen ghét và si mê không phản ánh bản chất chân thật của tâm.
Tánh vô ký là tính không dấu vết, không những không bị ô nhiễm bởi các pháp không lành mà còn không có bất kỳ dấu hiệu nào của việc bị đánh dấu hay cố định – không có gì là vĩnh cửu, cố định hay có thực chất độc lập, mọi hiện tượng đều do duyên khởi mà có.
Để ta kể con nghe điển tích về một vị sư cổ đại. Ngày ấy, một vị sư đã đến gặp Đức Phật và hỏi về việc làm sao để thấy được tâm và tánh thật sự tự tại của mình. Đức Phật khuyên vị sư ấy hãy từ bỏ mọi quan điểm cố chấp, tạm thời buông xả mọi niệm về của cải, tiếng tăm và danh vọng để nhìn vào chính bản tâm mình. Khi vị sư thực hành, ông ấy phát hiện ra rằng không còn sự bắt buộc và mệt mỏi vì đã tìm thấy sự tự do giữa lòng thanh tĩnh của tâm thức.
Như vậy, để tiếp cận trạng thái “tánh vô ký”, con cần thực hành tu tập, quán sát tâm của mình, giữ cho tâm thanh tịnh và không để bất kỳ điều gì làm vấy bẩn, tạo dấu vết lên tâm thức. Chính việc tu tập này giúp con tiến gần hơn đến sự giải thoát và an lạc, bởi khi tâm không còn vấy bẩn, không thèm muốn hay ghét bỏ, nó sẽ trở nên an nhiên và bình yên.
Mỗi bước con đi trên con đường tu tập, hãy nhớ rằng sự giải thoát không phải là điều gì xa vời mà luôn hiện hữu ngay trong chính tâm thức tỉnh thức và sáng suốt của con. Ta mong rằng con sẽ tìm được sự tự do và bình an nội tâm trên hành trình tu tập và học hỏi đạo lý cao quý này.
ChuaPhuocQuang.com