Sự Hiểu Biết và Tình Yêu Thương Trong Giáo Dục Con Cái

Bấm để nghe hoặc đọc bài viết bên dưới

“Tôi đang cảm thấy rất mệt mỏi và không biết phải làm gì khi phải viết lên đây để xin lời khuyên từ mọi người. Con gái tôi, mới chín tuổi, đang học lớp tư. Từ khi con học lớp hai, tôi đã từng phát hiện ra 100 nghìn đồng trong túi xách của con và sau khi hỏi thì con nói là lấy trộm của bạn. Dần dần, con trộm những món đồ như vở, đồ chơi; con còn có xu hướng phá hủy mọi thứ trong nhà như sách, báo, hộp giấy, ổ điện, cành cây. Tôi đã nói chuyện với chồng, nhưng anh chỉ la mắng con, đánh con mà không làm gì khác. Lần gần nhất, con trộm của tôi 1 triệu đồng mang đi trường để tiêu, may mắn là giáo viên phát hiện và giữ lại để trả. Mới hôm qua, con trộm 300 nghìn đồng của bạn cùng lớp mang về. Con không bao giờ chịu thừa nhận sai lầm, mỗi lần hỏi chỉ bảo lấy trộm của bạn rồi im lặng, không nói một lời.

Khi tôi nói chuyện này với bố mẹ chồng, nhờ họ tư vấn thì họ chỉ nói rằng, trẻ con ai cũng như vậy, lớn lên sẽ không còn. Tôi không đủ vô tâm để không dạy dỗ con. Tôi ngồi học cùng con mỗi ngày, giảng giải, đọc sách cùng con, không bao giờ đánh đập, hành hạ hay để con thiếu một món đồ nào mà con lại phải đi trộm đồ như vậy.

Sự việc này khiến tôi căng thẳng, mất ngủ nhiều đêm liền, đến công ty tôi không thể tập trung vào công việc. Chị trưởng phòng đã phải cho tôi nghỉ phép vài ngày để nghỉ ngơi vì thấy tình trạng tinh thần của tôi quá tệ. Hiện tại, tôi thật sự không biết phải đối mặt với chồng con như thế nào. Chồng tôi nói rằng con hư là do tôi. Trong khi đó, anh không dạy dỗ con, khi tôi nhờ anh kèm con học thì anh chỉ mải mê với công việc của mình. Con học kém cũng do tôi. Là một người cha mẹ, tôi tin chắc rằng ai cũng mong con mình biết cách cư xử tốt, chứ không ai lại dạy con những điều xấu như gian dối, lừa gạt, trộm cắp. Rất mong mọi người cho tôi lời khuyên xem tôi nên làm gì để giúp con mình hướng đến những điều tốt đẹp hơn.”

Trả Lời:

Con thân mến,

Điều con đang trải qua thật sự rất không dễ dàng. Ta hiểu rằng nỗi lo lắng của người làm cha mẹ khi thấy con cái mắc phải những lỗi lầm là vô cùng lớn. Trong giáo lý Phật giáo, mọi hành động chúng ta làm đều bắt nguồn từ tâm, và việc giáo dục tâm hồn con cái là hết sức quan trọng. Con đường học hỏi và tu tâm luôn cần sự nhẫn nại, từ bi và sự hiểu biết sâu sắc.

Truyền thống giáo dục của Phật giáo không chỉ là sự trừng phạt nghiêm khắc mà còn là việc thấu hiểu và giải quyết vấn đề từ gốc rễ. Con gái của con có thể đang cảm thấy thiếu thốn tình cảm hoặc đang có những vấn đề tâm lý mà con cần phải lắng nghe và thấu hiểu để có thể hỗ trợ cô bé một cách phù hợp.

Ta khuyên con nên:

  1. Tạo một không gian yêu thương, mở lòng để trò chuyện cùng con gái. Hãy học cách lắng nghe không chỉ bằng tai mà còn bằng cả trái tim mình.
  2. Cùng con khám phá nguyên nhân đằng sau những hành vi không phù hợp. Phải chăng cô bé cảm thấy buồn chán, cô đơn hoặc đang phải chịu đựng áp lực nào đó?
  3. Khích lệ và tăng cường các hoạt động tích cực như tham gia nghệ thuật, thể thao, hoặc thiền định – những hoạt động giúp cân bằng tâm lý và phát triển nhân cách.
  4. Liên hệ với chuyên gia tâm lý để có sự hỗ trợ nếu cần thiết. Sự can thiệp chuyên nghiệp có thể giúp cô bé hiểu và thay đổi cách cư xử của mình.
  5. Làm gương cho con bằng cách sống và hành xử thiện lương. Con gái con sẽ học hỏi từ những hành động của con.
  6. Hãy kiên nhẫn và không ngừng tin tưởng vào khả năng tích cực thay đổi của con gái con dù mọi việc có thể không thay đổi ngay lập tức.

Nhớ rằng mọi chúng sinh đều có khả năng thay đổi và cải thiện. Sự việc này không chỉ cần có thời gian mà còn cần có sự kiên trì và bao dung từ con. Mong con sẽ tìm được sức mạnh nội tâm để giảng dạy và hướng dẫn con gái của mình.

Ta chúc con và gia đình sẽ sớm tìm được bình an ngay trong những khó khăn hiện tại. 

ChuaPhuocQuang.com