“Tự Tánh Di Đà” luôn có mặt trong mỗi chúng ta?

Bấm để nghe hoặc đọc bài viết bên dưới

“Tự tánh Di Đà” là một khái niệm trong Phật giáo nói về bản tánh vốn có của Đức Phật A Di Đà (Amitābha), vị Phật của Cực lạc thế giới. Tự tánh ở đây được hiểu là bản chất thật sự, không biến đổi, luôn thanh tịnh và viên mãn của Đức Phật. Nó cũng ẩn dụ cho bản tánh tối hậu của chúng sinh, là khả năng và tiềm năng để đạt được sự giác ngộ và giải thoát.

Ở đây, “Di Đà” không chỉ là danh hiệu của vị Phật nhưng còn là hiện thân của lòng từ bi vô biên và trí tuệ vô ngại. Khi nói đến “Tự tánh Di Đà”, người ta muốn nhấn mạnh rằng mọi chúng sinh đều có khả năng trở thành Phật, tức là đạt đến sự hiểu biết và giải thoát hoàn hảo, thông qua việc tu tập và phát triển lòng từ bi và trí tuệ.

Để ta kể con nghe một điển tích: Ngày xưa, có một nhà sư rất chăm chỉ tu tập niệm Phật A Di Đà, nhưng ông vẫn không thấy lòng mình được an lạc. Ông đã đến hỏi một vị thiền sư. Vị thiền sư nói rằng: “Con đã tìm kiếm một hình ảnh của Đức Phật A Di Đà nào đó ngoài con, nhưng con quên mất rằng chính con, chính tâm thức của con, mới là ‘Tự tánh Di Đà'”. Nghe xong, nhà sư hiểu ra rằng bản tánh của mình vốn không có gì khác biệt với Đức Phật, và rằng việc niệm Phật nhằm nhận ra và làm sáng tỏ bản tánh thật của chính mình.

Con hãy luôn nhớ rằng, tất cả chúng ta đều có khả năng thức tỉnh và hiện thân lòng từ bi và trí tuệ như Đức Phật A Di Đà. Qua việc hành trì, niệm Phật, và suy ngẫm về bản tánh chân thực của chúng ta, con có thể tiếp cận gần hơn với sự giác ngộ và giải thoát khổ đau cho bản thân cũng như cho người khác.

Mong rằng con sẽ sống đời sống thiện lành, tìm kiếm và phát triển “Tự tánh Di Đà” trong sâu thẳm tâm hồn, tiến đến ánh sáng giác ngộ và bình an tự tại.

ChuaPhuocQuang.com