Có nghĩa là chúng ta nên dựa vào trí tuệ chân chính, không dựa vào nhận thức sai lầm hay vọng thức phân biệt. Trí tuệ ở đây được hiểu là khả năng nhận biết sâu sắc và toàn diện, có thể thấu đáo chân lý và thực tại, không bị vướng mắc bởi những ảo tưởng hay sự mê lầm của tâm thức thông thường.
Ví dụ, khi chúng ta học Phật pháp, nếu chỉ dựa vào những kiến thức sách vở mà không thông qua sự quán chiếu và trải nghiệm cá nhân, thì đó là “y thức”. Nhưng khi chúng ta áp dụng những lời dạy của Phật vào cuộc sống hàng ngày, sử dụng trí tuệ để nhận ra và thực hành chân lý, thì đó là “y trí”. Trí tuệ giúp chúng ta nhận ra không chỉ những gì đúng đắn mà còn giúp chúng ta nhận biết và loại bỏ những hiểu lầm và sai lầm trong nhận thức của mình.
Một ví dụ khác có thể là trong việc quán chiếu về bản chất vô thường của cuộc sống. Nếu chúng ta chỉ hiểu vô thường thông qua lý thuyết mà không thực sự quán sát và nhận ra nó trong từng khoảnh khắc sống, thì đó là “y thức”. Khi chúng ta thực sự trải nghiệm và chấp nhận sự thay đổi không ngừng của cuộc sống, và từ đó sống một cách tỉnh thức và có ý thức, đó là “y trí”.
ChuaPhuocQuang.com