KHI BẠN NHÌN THẤY HƯ VÔ TRONG HỮU HÌNH

Bấm để nghe hoặc đọc bài viết bên dưới

Khi bạn nhìn thấy hư vô trong hữu hình,
Hỏi chi nữa lụa là gấm, vóc son phấn?
Đời người qua, như gió thoảng đêm hè,
Chốc lát huyền thoại, rồi lại hóa kiếp.

Khi bạn thấy, đau khổ chỉ là bọt sóng,
Niềm vui chốc lát, rồi biến mất trong không,
Hãy giữ vững lòng tin vào chân lý,
Tìm kiếm bình yên nơi sâu thẳm tâm hồn.

Khi bạn nhận ra, hoa lệ chỉ là mộng,
Cuộc gọi của danh vọng, của lợi lộc,
Mắt xanh buồn, đã quá chán chường,
Hãy quay về, tìm kỷ niệm của bầu trời trong.

Khi bạn cảm nhận, đêm dài mơ hồ,
Bàn tay mở ra – đón nhận và buông bỏ,
Sự giàu có, nghèo đói, thắng, thua,
Như làn khói tan vào không trung.

Khi bạn nhớ, mình chỉ là khách lữ hành,
Và thế gian này, chỉ là chốn tạm bợ,
Cuộc sống tựa như sương khói, mây bay,
Không vướng bận, bước đi nhẹ nhàng.

Khi bạn nhận ra, trên đường đời tấp nập,
Bóng hình bạn, chính là tình yêu thương,
Lời dạy của Đức Phật, là sự thật vĩnh hằng,
Hãy dâng hiến trái tim, cho lẽ phải chân chính.

Khi bạn tìm thấy, giữa cuộc sống hối hả,
Một lối đi yên bình, thật thanh thản,
Và tự do, khi bạn nhận ra con đường,
Bến bờ yên ả, không còn nỗi lo âu.

chuaphuocquang.com