Khi ta nói đến việc “tìm lại chính mình”, đó là hành trình khám phá bản chất thực sự, không phải bản chất mà ta giả tạo cho người khác thấy hoặc những điều ta nghĩ rằng mình phải là. Nói cách khác, con đang tìm kiếm “pháp tính”, nguyên thủy tánh không của mọi pháp, là bản chất không từng sinh, không từng diệt, không thể bị ô nhiễm và không thể bị làm sạch, bởi vì nó vốn dĩ thanh tịnh.
Có một câu chuyện về một người đàn ông đã mất nhiều năm đời mình để tìm kiếm mục đích sống và bản sắc thực sự. Ông đã đi qua nhiều nơi, học hỏi từ nhiều thầy giáo và trải nghiệm đủ mọi công việc. Tuy nhiên, trong mọi hoạt động và vai trò, ông cảm thấy có điều gì đó không đúng, như một chiếc áo quá chật hoặc quá rộng. Cuối cùng, ông gặp một vị sư và được hướng dẫn ngồi thiền, quan sát tâm và hít thở của mình. Trong sự tĩnh lặng, ông bắt đầu nhận ra rằng tất cả những gì ông tìm kiếm đã luôn ở ngay trong chính tâm thức ông. Ông nhận ra rằng không cần đến bên ngoài để tìm thấy bình yên nội tâm hoặc bản chất thực của mình.
Quá trình “tìm lại chính mình” đòi hỏi sự chánh niệm, tự quán và sự kiên nhẫn. Con không tìm thấy “mình” ở bên ngoài thông qua địa vị, tài sản, mối quan hệ hay bất kỳ thành tựu nào. Bản ngã mà con thường chấp chặt không phải là bản thể thực sự của con. Nó là một hình ảnh mà tâm tạo ra, một sản phẩm của tư duy và kiến tạo xã hội.
Ta khuyên con hãy chậm rãi, lắng đọng tâm trí và quan sát sâu vào bên trong. Thực hành thiền định, quán chiếu về bản chất của mọi pháp sẽ giúp con khám phá ra nơi nương tựa vững chắc trong chính mình – một nơi không bị chi phối bởi ham muốn, giận dữ hay si mê.
ChuaPhuocQuang.com