ĐỜI NGƯỜI VÔ THƯỜNG, NHƯ GIẤC MỘNG

Bấm để nghe hoặc đọc bên dưới

Đời người như quán trọ ven đường,
Khách đến khách đi, vội vã thường.
Phước đức tài danh rồi cũng mất,
Chỉ còn nghiệp chướng theo ta luôn.

Thân này giả tạm, tựa sương mai,
Tâm ta an lạc, mới là tài.
Tham sân si hận đều buông bỏ,
Giải thoát luân hồi, khỏi trần ai.

Hữu duyên gặp gỡ, rồi chia xa,
Hết thảy nhân duyên, bởi nghiệp mà.
Gieo nhân thiện lành, gặt quả ngọt,
Gieo ác, khổ đau, luật nhân quả.

Trải nghiệm cuộc đời, vui buồn có,
Đều là bài học, giúp ta khôn.
Chấp nhận vô thường, tâm buông xả,
Từng phút giây sống, đều là ơn.

Tâm không vướng bận, nhẹ như mây,
Sống giữa cuộc đời, chẳng đổi thay.
Thân tâm an lạc, không còn khổ,
Giác ngộ chân lý, thoát mê say.

Đời người ngắn ngủi, tựa chiêm bao,
Tỉnh giấc vô thường, hết khổ đau.
Thực hành Phật Pháp, tâm sáng suốt,
Giải thoát luân hồi, đến bến bờ.

chuaphuocquang.com