CHỖ ĐẾN – CHỐN VỀ

Bấm nghe hoặc đọc bên dưới

Trong cuộc sống, chúng ta thường phải đối diện với những khái niệm về “đi” và “về”. Có những nơi ta chỉ đi đến, nhưng không thể gọi là về, bởi nó không phải là nơi thuộc về ta, không mang lại cảm giác thân thuộc hay tình cảm gắn bó. Ngược lại, “về” là trở về một nơi chốn quen thuộc, nơi ta thuộc về, nơi có mối liên kết sâu sắc. 🏡

Một câu chuyện nhỏ, khi tôi gặp một người Việt Nam tại sân bay Bangkok, anh ấy hỏi tôi: “Thầy đi đâu?” Tôi trả lời: “Tôi về Việt Nam.” Sự khác biệt giữa “đi” và “về” nằm ở chỗ, “đi” đến một nơi xa lạ, còn “về” là trở lại nơi chốn quen thuộc, nơi gắn bó với mình. ✈️

Điều này cũng áp dụng trong đời sống tâm linh. Khi chúng ta đến với Phật, đó có phải là “đi” hay “về”? Nhiều người nói rằng họ quy y Phật, nhưng thực chất họ đã hiểu và gắn bó sâu sắc với giáo lý của Đức Phật chưa? Giống như một đứa trẻ xa mẹ từ nhỏ, sau hàng chục năm gặp lại, tình cảm sẽ không còn đậm sâu như trước. Nếu ta đến với Phật Pháp mà không có sự kết nối sâu sắc, đó chỉ là “đi”, không phải “về”. 🙏

Người Mỹ có sự phân biệt rõ ràng giữa “house” và “home”. “House” chỉ là nơi trú ngụ, còn “home” là tổ ấm, là nơi ta thực sự thuộc về. Tương tự, chùa chiền có thể là nơi ta đến để tu học, nhưng để gọi đó là “home”, ta cần có sự kết nối tâm linh thực sự với Phật, phải hiểu rõ giáo lý và áp dụng vào đời sống. 🕊️

Mỗi chúng ta cần xác định rõ, đến với Phật Pháp là “đi” hay “về”? Điều này không chỉ đơn thuần là một hành động, mà là sự xác định nội tại, biết mình đang cần gì, vấn đề của mình là gì. Khi ta nhận ra điều này, ta sẽ có một nền tảng vững chắc để thực sự “về” với Phật Pháp, chứ không chỉ là ghé qua. 💭

Hãy tự hỏi lòng mình: Đến với Phật Pháp là “đi” hay “về”? Hãy sống với ý thức rõ ràng và chịu trách nhiệm về cuộc sống, về mối quan hệ, về con đường tu học của chính mình. Chỉ khi hiểu rõ điều này, ta mới có thể thực sự “về” với Phật, với giáo lý mà Đức Phật đã truyền dạy. 🌱