BUỒN VUI TRONG ĐỜI SỐNG

Bấm nghe hoặc đọc bên dưới

Trong một khu rừng yên tĩnh, có một vị La hán ngồi tĩnh tọa. Một hôm, một ông Bà la môn tình cờ đi ngang qua, nhìn thấy và hỏi: “Thấy Sa môn ngồi đây sao trông buồn quá vậy?” Vị La hán nhẹ nhàng đáp: “Ta mất gì mà ta buồn?” Ông Bà la môn lại hỏi tiếp: “Vậy đời sống của Ngài chắc vui lắm?” Ngài mỉm cười đáp: “Ta được gì mà ta vui?”

Câu trả lời tuy ngắn gọn nhưng hàm chứa một chân lý sâu sắc, khiến người nghe không thể không suy ngẫm.

🤔 Vui buồn trong đời, thật ra có ý nghĩa gì? Với những ai thấu hiểu đạo lý, hiểu biết về vô thường, sẽ nhận ra rằng, cuộc sống này chẳng có gì để vui hay buồn, chẳng có gì đáng để theo đuổi, cũng chẳng có gì đáng để chống đối, đập đổ hay hủy diệt. Tất cả chỉ là những hiện tượng sinh diệt, tụ tán theo duyên mà thôi.

🌟 Tại sao Đức Thế Tôn đặc biệt nhấn mạnh về ba tưởng: dục tưởng, sân tưởng và hại tưởng? Là bởi vì chúng ta thường mang theo những ảo giác, ảo tưởng khi bước vào đời, tự vẽ lên trong tâm trí mình những cảnh thiên đường hay địa ngục. Rồi từ đó, chúng ta tự tạo ra hạnh phúc và đau khổ trong chính những ảo tưởng ấy.

😢 Đau khổ trong ảo tưởng là gì? Đó là khi lẽ ra ta không cần phải nổi giận hay buồn bã, nhưng chính chúng ta đã phóng đại, tô vẽ khiến sự việc trở nên nghiêm trọng hơn. Một câu nói có thể có ác ý của người khác, nhưng ác ý đó chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc rồi tan biến. Người đã nói câu đó cũng không còn giữ nó trong lòng. Thế nhưng, chúng ta lại ôm chặt lấy nó, để rồi tự mình đau khổ suốt nhiều ngày, thậm chí nhiều tuần lễ. Chúng ta tìm đủ cách để phản ứng, trả đũa, trong khi cái ác ý kia đã biến mất từ lâu, người đã nói câu đó cũng đang từng bước vô thường, thay đổi.

💭 Cuộc sống nên được nhìn nhận qua hai khía cạnh:

  1. Đời sống bằng thức: Thấy chỉ là thấy, nghe chỉ là nghe. Mọi thứ đều chỉ là hiện tượng, không có giá trị hơn ngoài sự tồn tại của nó trong khoảnh khắc.
  2. Đời sống bằng trí: Hiểu rằng những gì mình thấy và nghe đều do duyên mà có, rồi cũng do duyên mà mất. Không có gì thực sự thuộc về mình, tất cả chỉ là những biến đổi vô thường.

Hãy sống tỉnh thức, để nhận ra rằng vui buồn, được mất chỉ là những ảo tưởng tạm bợ, và từ đó, ta có thể buông bỏ để tìm thấy sự bình yên trong chính tâm hồn mình. 🌼