Một ngày kia, có người đến hỏi Đức Phật:
“Bạch Thế Tôn, hiện giờ trong Tăng chúng có những vị được gọi là Pháp Sư. Con phải hiểu thế nào cho chính xác từ ngữ này?”
Đức Phật trả lời:
“Pháp Sư phải là người có khả năng giảng giải cho người ta thấy rõ năm uẩn là gì, thấy được vị ngọt, sự nguy hiểm, sự giải thoát, và sự xa lìa của năm uẩn. Dù thuộc lòng hay không thuộc lòng Tam tạng, vị Pháp Sư phải nhắm vào việc giúp người ta nhàm chán, lìa bỏ, kinh cảm, và sợ hãi sự có mặt của năm uẩn. Vị Pháp Sư như vậy mới là khó kiếm.”
📜 Đức Phật đã dạy rằng, có ba hạng người khó kiếm trong cuộc đời:
1️⃣ Sự ra đời của một vị Chánh Đẳng Chánh Giác.
2️⃣ Người biết tri ân báo ân.
3️⃣ Người thuyết giảng chánh pháp nhắm đến giải thoát, nhắm đến sự buông bỏ.
Trong cuộc sống, tìm được người có lòng tri ân quả thật là khó khăn. 🌱 Khi còn trẻ, tôi chưa hiểu điều này, nhưng khi trải qua những thăng trầm, tôi mới nhận ra rằng, người có lòng tri ân không nhiều. Tôi đã từng hết lòng hướng dẫn cho họ chánh kiến, và dù biết rằng những lời khuyên đó đã thay đổi họ rất nhiều, nhưng cuối cùng họ lại không cảm kích. Họ coi như chuyện bình thường, và tôi, dù không mong sự báo đáp, vẫn thấy lòng người thật khó hiểu. 🤷♂️ Thật may mắn là tôi không cho họ tiền bạc, mà chỉ là những bài học qua nhiều năm trời. Nhưng giờ đây họ lại đi theo những thầy chủ trương mê tín. Từ những điều nhỏ nhặt ấy, tôi nhận ra rằng, người có lòng tri ân thật sự khó kiếm. 💔
🔔 Khi nói về Phật pháp, nội dung rốt ráo nhất phải là sự buông bỏ.
Dù giảng về chữ hiếu, pháp bố thí, giữ giới, thập thiện, hay thập ác… tất cả đều phải dẫn đến sự buông bỏ. Nếu không có sự nhàm chán và sợ hãi đối với năm uẩn, đối với Tam giới, ngũ thú lục đạo, thì vẫn còn luân hồi. 🌏 Còn có lòng thích thú, thì còn đầu tư vào năm uẩn. Không có con đường giải thoát nào nằm ngoài sự nhàm chán và sợ hãi đối với năm uẩn. ✨
( Sư Giác Nguyên )