Lại một lần, ký ức cũ dâng trào
Đời bể dâu, dấu chân thuở thanh tao
Ngẫm chuyện xưa, lòng chợt thấy nao nao
Biết ngày mai, bến đợi nào đón đưa.
Lại một lần, vết thương cũ nhức nhòa
Cơn cuồng si, nỗi đau thẳm thiết tha
Chữ tình sâu, tim lại thổn thức ca
Quyết quay về, thoát khỏi chốn phong ba.
Lại một lần, tâm tư tựa thuốc hoa
Dẫu đau lòng, vẫn nương chữ chan hòa
Chỉ e rằng, lòng trống trải xót xa
Chốn mê cung, biết lối nào mà qua.
Nhớ một lần, phân định đúng sai ra
Thánh nhân nào, chẳng ngại bước gian nan
Vướng bụi trần, lòng mãi cứ băn khoăn
Chốn yêu hận, bến lành còn xa vời.
Hỏi một lần, lúc nào tâm chơi vơi
Lời với hành, đôi khi chẳng tương phùng
Đặt niềm tin nơi bóng Phật từ dung
Cùng giác ngộ, nguyện theo hạnh cao tăng.
Lại một lần, bước chân đừng lạc hướng
Cùng sánh vai, dẫu đường dài hun hút
Áo nâu sồng, chân lý mãi vang ngân
Thân cát bụi, nguyện cúng dường Tam bảo.
Nhớ một lần, nghiệp nhân đừng gieo rắc
Để mai sau, quả báo chẳng đeo mang
Thức tỉnh rồi, từ giã chốn lầm than
Sống an nhiên, về nơi bến giác an.
Gặp một lần, hẹn nơi cõi hằng sang
Chim hót vang, hòa khúc nhạc trời cao
Thánh hiền tăng, thiện hữu sánh bước nào
Nhân quả tròn, đợi Phật ban phước lành.
Lại một lần, tìm về cội nguồn xanh
Lý nhân duyên, đợi tâm trí khai thông
Thân tĩnh lặng, lay chuyển cả hư không
Pháp nhiệm mầu, khắp nơi cùng hiển hiện.