🌸 NHƯ LAI LÀ NHƯ THẾ NÀO? 🌸

Bấm nghe hoặc đọc bên dưới

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!

Kính lạy Mười Phương Chư Phật, Chư Đại Bồ Tát, cùng chư Hiền Thánh Tăng chứng minh!

Kính thưa quý thiện nam tín nữ, quý Phật tử cùng các bạn hữu duyên đang tham dự đạo tràng hôm nay!

Lời đầu tiên, tôi xin thay mặt ban tổ chức, xin gửi đến toàn thể quý vị lời chào trân trọng, lời vấn an sức khỏe, cùng lời chúc quý vị luôn được an lạc, hạnh phúc, tinh tấn tu hành trong ánh hào quang gia hộ của Đức Từ Phụ Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni.

Hôm nay, trong không khí trang nghiêm, thanh tịnh của đạo tràng, chúng ta lại có duyên lành được cùng nhau học hỏi, chia sẻ, chiêm nghiệm về những lời dạy thâm sâu, vi diệu của Đức Thế Tôn. Và chủ đề mà tôi muốn trình bày, đàm luận cùng quý vị hôm nay, đó là một chủ đề rất quan trọng, liên quan đến sự nhận thức đúng đắn về Như Lai, về bản thể chân như, về thực tướng của vạn pháp.

Kính thưa quý vị!

Cuộc Đối Thoại Giữa Tỳ Kheo Tịnh Đà Và Đại Trí Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát

Để đi vào chủ đề chính, tôi xin phép được dẫn nhập bằng một trích đoạn trong kinh điển, về cuộc đối thoại vô cùng ý nghĩa giữa Tỳ-kheo Tịnh Đà và Bồ Tát Văn Thù Sư Lợi, bậc Đại Trí, biểu trưng cho trí tuệ siêu việt trong Phật giáo.

Cuộc đối thoại này, tuy ngắn gọn, súc tích, nhưng lại hàm chứa những ý nghĩa vô cùng sâu xa, thâm thúy về Như Lai, về bản thể chân tâm, về con đường tu tập, giác ngộ, giải thoát.

Như Lai – Vượt Lên Trên Mọi Hành Pháp

Qua cuộc đối thoại, chúng ta thấy rằng, Bồ Tát Văn Thù đã khẳng định một chân lý: Như Lai không đồng với các hành pháp. Bởi vì sao? Bởi vì hành pháp, là những pháp hữu vi, là những pháp do nhân duyên hòa hợp mà sinh ra, là những pháp có sinh, có diệt, có biến đổi, có vận động, có hình thành, có tồn tại, rồi lại hoại diệt, tan rã. Còn Như Lai, chính là bản thể chân như, là pháp thân thường trụ, bất sinh, bất diệt, bất biến, không bị chi phối bởi bất kỳ quy luật sinh diệt, biến đổi nào của thế gian.

Hành pháp, là những thứ luôn luôn biến đổi, luôn luôn vận động, luôn luôn sinh diệt, diệt sinh không ngừng theo dòng chảy của thời gian, theo sự tác động của nhân duyên, nghiệp quả. Còn Như Lai, chính là bản thể chân như, là thể tánh chân thật, rốt ráo, bất sinh, bất diệt, không bị chi phối, không bị tác động bởi bất kỳ yếu tố, điều kiện nào, dù là thời gian hay không gian.

Như Lai – Vượt Lên Trên Hữu Vi Pháp

Như Lai, không phải là hành pháp, không phải là hữu vi. Hữu vi, là những pháp do nhân duyên hòa hợp mà sinh ra, do các điều kiện, yếu tố bên ngoài tác động, chi phối mà hình thành, tồn tại. Như Lai, thì hoàn toàn vượt lên trên, siêu việt, thoát ly khỏi tất cả những điều kiện, những giới hạn, những ràng buộc, những chi phối của hữu vi pháp ấy.

Như Lai, chính là bản thể chân như, là thể tánh chân thật của vạn pháp, không sinh, không diệt, không đến, không đi, không tăng, không giảm, không cấu, không tịnh, không bị chi phối, không bị tác động bởi bất kỳ yếu tố, điều kiện nào, dù là không gian hay thời gian, vật chất hay tinh thần. Bản chất, thể tánh của Như Lai, chính là sự bất biến, thường hằng, nhưng lại linh hoạt, tùy duyên, ứng hiện, hóa hiện, sinh ra muôn vàn pháp, muôn vàn diệu dụng, để giáo hóa, để độ thoát chúng sinh.

Như Lai – Ánh Sáng Trí Tuệ Chiếu Soi Vạn Pháp

Như Lai, được ví như ánh sáng của mặt trời, chiếu soi, tỏa rạng, chan hòa, dung nhiếp, dung thông, dung hòa với tất cả mọi sự vật, hiện tượng, không phân biệt, không kỳ thị, không chấp trước, dù là tốt hay xấu, thiện hay ác, thơm tho, thanh tịnh hay hôi hám, nhơ uế.

Như Lai, là pháp thân thường trụ, bất sinh, bất diệt, không bị tác động, chi phối, ảnh hưởng bởi thời gian, không gian, không có khái niệm đúng ngọ hay không đúng ngọ, không phụ thuộc vào, không bị ràng buộc bởi những điều kiện vật chất, thế gian như là ăn, uống, ngủ, nghỉ…

Cúng Dường Như Lai – Nuôi Dưỡng Tâm Thanh Tịnh

Vậy, chúng ta cúng dường Như Lai, với mục đích gì? Cúng dường Như Lai, không phải là để cầu mong, van xin sự ban ơn, giáng phước, hay sự che chở, độ trì, cũng không phải là để cầu mong sự hài lòng, vừa ý, toại nguyện từ phía Như Lai. Bởi vì sao? Bởi vì Như Lai, đã là bậc giác ngộ viên mãn, đã là đấng tối thượng, đã là bậc thầy của trời, người, đã là đấng cha lành của bốn loài, luôn luôn an trú trong đại định, trong Niết Bàn, trong sự thanh tịnh, an lạc tuyệt đối, luôn luôn an nhiên, tự tại, luôn luôn tùy duyên, hóa độ, luôn luôn từ bi, hỷ xả, luôn luôn hài lòng, hoan hỷ với tất cả, như ánh sáng mặt trời chiếu soi, tỏa rạng, không phân biệt, không kỳ thị, không chấp trước bất kỳ điều gì.

Cúng dường Như Lai, thực chất, chính là chúng ta đang cung dưỡng, đang bồi đắp, đang nuôi dưỡng, đang phát triển cho cái tâm thanh tịnh, cái tâm giác ngộ, cái tâm từ bi, hỷ xả, cái tâm vô ngã, vị tha, cái tâm Bồ Đề của chính bản thân mình.

Cúng dường ở đây, không phải chỉ đơn thuần là những phẩm vật, những vật chất bên ngoài, mà quan trọng hơn, ý nghĩa hơn, thù thắng hơn, đó chính là sự nuôi dưỡng, trau dồi, phát triển tâm thức, tâm linh, làm cho tâm của chúng ta ngày càng trở nên trong sáng, thanh tịnh, an lạc, trí tuệ, từ bi hơn.

Như Lai, là pháp thân thường trụ, bất biến, và sự cúng dường chân chính, rốt ráo, rốt cuộc nhất, đó chính là cúng dường tâm giác ngộ, sự thanh tịnh, tâm từ bi, trí tuệ, vô ngã, vị tha của chính bản thân mỗi chúng ta.

Lời Kết – Tinh Tấn Tu Tập Để Chạm Đến Bản Thể Chân Như

Kính thưa quý vị!

Qua cuộc đối thoại giữa Tỳ Kheo Tịnh Đà và Bồ Tát Văn Thù, chúng ta đã phần nào hiểu rõ hơn về Như Lai, về bản thể chân như, về con đường tu tập, giác ngộ, giải thoát.

Chúng ta hãy luôn luôn ghi nhớ, luôn luôn khắc sâu trong tâm khảm rằng, cúng dường Như Lai, không phải là ở những thứ vật chất, hình tướng bên ngoài, không phải là để cầu mong, van xin điều gì, mà cốt lõi, chính là để nuôi dưỡng, vun bồi, phát triển hạt giống Bồ Đề, sự thanh tịnh, an lạc, trí tuệ trong tâm, làm cho tâm của chúng ta ngày càng trở nên sáng suốt, từ bi, vị tha hơn.

Như Lai, chính là bản thể chân như, thường hằng, bất biến, là sự hiện hữu, là biểu hiện của tâm giác ngộ, của trí tuệ Bát Nhã, và mỗi chúng ta, ai ai cũng đều có sẵn hạt giống Như Lai, hạt giống giác ngộ trong chính mình.

Vậy nên, chúng ta cần phải luôn luôn tinh tấn, nỗ lực tu tập, trau dồi, phát triển, để hạt giống Như Lai, hạt giống giác ngộ trong ta ngày càng được nảy nở, đơm hoa, kết trái, để chúng ta có thể chạm đến, chứng ngộ được bản thể chân như, thanh tịnh, an lạc, giải thoát ngay trong chính cuộc đời này.

Nam Mô A Di Đà Phật!