HÀNH TRANG

Bấm nghe hoặc đọc bên dưới

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!

Kính lạy Mười Phương Chư Phật, Chư Vị Bồ Tát, cùng chư Hiền Thánh Tăng chứng minh và gia hộ!

Kính thưa quý Phật tử, quý thiện nam tín nữ, cùng các bạn đồng tu đang hiện diện trong đạo tràng trang nghiêm, thanh tịnh này!

Lời đầu tiên, cho phép tôi xin được thành kính đảnh lễ Tam Bảo, và xin gửi đến toàn thể quý vị lời chào hoan hỷ, lời vấn an sức khỏe, cùng lời chúc quý vị luôn tinh tấn, an lạc trên con đường tu học theo Chánh Pháp của Như Lai.

Hôm nay, nhân duyên thù thắng, chúng ta lại có cơ hội được cùng nhau vân tập về đây, để cùng nhau lắng nghe, học hỏi, chia sẻ, chiêm nghiệm về những lời dạy vô giá, về những chân lý thâm sâu, vi diệu trong kho tàng Phật pháp.

Và chủ đề mà tôi muốn trình bày, đàm luận cùng quý vị hôm nay, được trích dẫn từ những lời pháp nhũ quý báu của Sư Giác Nguyên, một bậc thầy khả kính, đó là: Chuẩn bị hành trang cho tương lai – Tầm quan trọng của việc tu tập ngay trong hiện tại.

Kính thưa quý vị!

Hành Trang Tương Ứng Cho Mỗi Cảnh Giới

Mở đầu bài pháp thoại, Sư Giác Nguyên đã ân cần, tha thiết chỉ dạy cho chúng ta rằng, trong ba cõi: Dục giới, Sắc giới, Vô sắc giới, và trong sáu đường luân hồi: bốn ác đạo (địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, a-tu-la) và hai thiện đạo (người và trời), chúng ta muốn sinh về, muốn tái sinh vào cảnh giới nào, thì chúng ta cũng phải có, cũng phải chuẩn bị, cũng phải tích lũy cho mình một hành trang, một tư lương, một vốn liếng tương ứng, tương xứng, phù hợp và thích đáng với cảnh giới đó.

Lời dạy này, tuy ngắn gọn, súc tích, nhưng lại vô cùng quan trọng, vô cùng thiết thực, là nền tảng, là cốt tủy, là kim chỉ nam cho sự tu tập, cho hành trình tâm linh của mỗi chúng ta.

Ví Dụ Sinh Động Về Việc Chuẩn Bị Hành Trang

Để minh họa cho lời dạy này, Sư Giác Nguyên đã đưa ra một ví dụ rất sinh động, rất dễ hiểu, rất gần gũi với cuộc sống đời thường của chúng ta.

Sư dạy rằng: “Thí dụ các vị muốn có mặt bên Trung Quốc mà các vị quốc tịch VN thì chuyện đầu tiên là phải có visa nhập cảnh TQ, phải có passport VN, phải có tiền, có sức khỏe, có thời gian. Có nghĩa là muốn đi đâu cũng phải có chừng ấy hành trang.”

Ở đây cũng vậy, nếu chúng ta muốn tái sinh về những cảnh giới tốt đẹp, an lành, thì ngay từ bây giờ, ngay từ trong đời sống hiện tại này, chúng ta phải chuẩn bị, phải tích lũy cho mình những hành trang, những tư lương, những vốn liếng tương ứng, phù hợp với những cảnh giới đó.

Tùy Nghiệp Thọ Sinh – Nhân Quả Phân Minh

Sư Giác Nguyên đã nhấn mạnh: “Tùy thuộc kiểu sống của mình, kiểu hoạt động của mình mà mình chết rồi mình đi về đâu.”

Điều này có nghĩa là, chúng ta sẽ tái sinh vào cảnh giới nào, hoàn toàn phụ thuộc vào nghiệp lực, vào những hành động, những việc làm, những suy nghĩ, những lời nói, hay nói chung là thân, khẩu, ý nghiệp của chúng ta trong đời sống hiện tại này.

Nếu trong túi chúng ta, trong tâm thức chúng ta, chỉ toàn chứa những hạt giống bất thiện, những nghiệp xấu ác, thì làm sao chúng ta có thể hy vọng được tái sinh về những cảnh giới tốt đẹp, an lành?

Cũng như, nếu trong tay chúng ta, chỉ có vé máy bay đi Trung Quốc, chỉ có passport Việt Nam, chỉ có tiền để đi Trung Quốc, thì làm sao chúng ta có thể đi Mỹ được?

Tích Lũy Hành Trang Cho Các Cảnh Giới Tốt Đẹp

Vậy, chúng ta phải chuẩn bị, phải tích lũy những hành trang, những tư lương gì, để có thể tái sinh về những cảnh giới tốt đẹp, an lành?

Sư Giác Nguyên đã dạy:

  • Muốn tái sinh về các cõi trời Dục giới, chúng ta phải có Thập thiện, tức là phải thực hành mười điều lành: không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối, không nói thêu dệt, không nói hai chiều, không nói lời hung ác, không tham lam, không sân hận, không si mê.
  • Muốn tái sinh về các cõi trời Sắc giới và Vô sắc giới, tức là các cõi Phạm thiên, chúng ta phải có thiền định, tức là phải tu tập thiền định, phát triển định lực, đạt đến các tầng thiền.
  • Muốn giải thoát, muốn chứng Thánh, muốn đạt đến Niết Bàn, an lạc, tịch tĩnh, chúng ta phải có Ba La Mật, tức là phải tu tập, phải hoàn thiện các pháp Ba La Mật, như bố thí, trì giới, nhẫn nhục, tinh tấn, thiền định, trí tuệ…

Nguy Cơ Đọa Lạc Nếu Không Tu Tập

Còn nếu, chúng ta không có gì cả, Thập thiện cũng không có, thiền định cũng không, Ba La Mật cũng không, trong khi đó, cái nổi bật, cái trội hơn, cái lấn át trong ta, lại là tam nghiệp bất thiện, thân làm điều ác, miệng nói điều ác, ý nghĩ điều ác, thì thử hỏi, với những hành trang, những tư lương như vậy, chúng ta sẽ đi về đâu sau khi chết?

Chỉ còn nước đi xuống, đọa lạc vào ba đường ác: địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, mà thôi.

Thân, chỉ làm toàn những chuyện hại mình, hại người, miệng, chỉ nói toàn những lời hại mình, hại người, ý, chỉ nghĩ toàn những chuyện hại mình, hại người, không chỉ trong đời này, mà còn trong nhiều đời, nhiều kiếp về sau, thì chỉ có nước đi xuống, đọa lạc vào những cảnh giới tối tăm, khổ đau, mà thôi.

Tu Tập Để Hướng Thượng

Còn ngược lại, nếu chúng ta muốn đi lên, muốn tái sinh về những cảnh giới tốt đẹp, an lành, thì chúng ta phải làm ngược lại. Miệng, phải nói toàn những lời chân thật, ái ngữ, hòa ái, mang lại lợi ích, an vui cho mình, cho người. Ý, phải nghĩ toàn những chuyện tốt đẹp, thiện lành, mang lại lợi ích, an lạc cho mình, cho người. Thân, phải làm toàn những việc tốt đẹp, thiện lành, mang lại lợi ích, an lạc cho mình, cho người, không chỉ trong đời này, mà còn trong nhiều đời, nhiều kiếp về sau.

Có như vậy, chúng ta mới có thể hy vọng được tái sinh về những cảnh giới tốt đẹp, an lành, cao thượng hơn.

Bài Kinh Ngắn – Nội Dung Sâu

Cho nên, kính thưa quý vị, bài kinh này, tuy ngắn gọn, súc tích, nhưng nội dung lại vô cùng thâm sâu, vi diệu, vô cùng quan trọng, thiết thực đối với sự tu tập, đối với hành trình tâm linh của mỗi chúng ta.

Trong ba cõi, sáu đường, chúng ta muốn sinh về, muốn tái sinh vào cảnh giới nào, thì chúng ta phải có, phải chuẩn bị, phải tích lũy cho mình một hành trang, một tư lương, một vốn liếng tương ứng, phù hợp và thích đáng với cảnh giới đó.

Tự Hỏi Mình Mỗi Ngày

Mỗi ngày, khi thức dậy, chúng ta hãy tự hỏi chính mình: “Hôm nay, ta sẽ làm gì, sẽ nói gì, sẽ nghĩ gì, để chuẩn bị cho đời sau, kiếp sau của mình?”.

Mỗi tối, trước khi đi ngủ, chúng ta cũng hãy tự vấn lương tâm: “Hôm nay, ta đã làm được những gì, đã nói được những gì, đã nghĩ được những gì, cho đời sau, kiếp sau của mình?”.

Nếu từng phút, từng giây, từng giờ, từng ngày trong hiện tại, chúng ta có được tam nghiệp thân, khẩu, ý hiền thiện, thanh tịnh, an lạc, thì coi như, chúng ta đang có được một cuộc sống an lạc, hạnh phúc ngay trong hiện tại, và đó cũng chính là nhân, là duyên, là hạt giống, là tư lương, là hành trang, để chúng ta có thể hy vọng được tái sinh về những cảnh giới tốt đẹp, an lành, cao thượng hơn trong tương lai.

Nam Mô A Di Đà Phật!