Chào các bạn,
Hôm nay, mình xin chia sẻ đôi điều về chuyện tu hành, dựa trên một bài giảng mà mình rất tâm đắc. Thật ra, con đường tu tập không hề đơn giản như nhiều người vẫn nghĩ. Nó đòi hỏi nhiều hơn là chỉ việc tụng kinh, gõ mõ hay ăn chay trường.
1. “Thấy Đạo” – Như Người Mù Sờ Được Voi Thật
Điều đầu tiên và vô cùng quan trọng, người tu cần “thấy đạo”. Nghe có vẻ cao siêu, nhưng thực ra, nó giống như việc người mù lần đầu sờ được con voi thật vậy.
Trước kia, họ chỉ nghe người ta mô tả, rồi tranh cãi nhau xem con voi giống cái quạt (tai voi), cái cột nhà (chân voi) hay cái chổi (đuôi voi). Mỗi người một ý, chẳng ai chịu ai, vì họ chỉ sờ được một phần của con voi mà thôi.
Chuyện tu hành cũng tương tự. Nếu chúng ta chỉ dựa vào lý thuyết suông, tranh cãi đúng sai, hơn thua về các pháp môn, các quan điểm, thì chẳng khác nào người mù sờ voi. Ta cứ loay hoay trong mớ kiến thức, chấp chặt vào cái hiểu biết hạn hẹp của mình, mà quên mất bức tranh toàn cảnh của Chân Lý.
2. Trí Tuệ Của Người “Thấy Đạo”
Người thật sự “thấy đạo” (dù chưa phải bậc Thánh chứng ngộ hoàn toàn) thường có hai đặc điểm nổi bật:
a. Không tranh cãi:
Họ không còn đặt nặng chuyện hơn thua, phân định rạch ròi phải trái ở đời theo cách thông thường. Họ lắng nghe mọi ý kiến với tâm cởi mở, chọn lọc những điều hay, điều tốt để bồi đắp cho con đường tu tập của chính mình, thay vì cố gắng bác bỏ hay áp đặt quan điểm lên người khác.
b. Nhận biết đúng sai:
Dù chưa “chứng đạo”, nhưng nhờ có sự tiếp xúc với Chân Lý, họ phát triển khả năng nhận ra đâu là lời dạy chân chính (chánh pháp), đâu là tà kiến, là những quan điểm sai lệch. Giống như bạn có thể không phải là đầu bếp siêu hạng, nhưng vẫn có khả năng phân biệt được món ăn nào ngon, hợp vệ sinh và món nào dở, có vấn đề vậy.
3. An Lạc Trong Chánh Pháp
Khi đã bắt đầu “thấy đạo”, tâm ta sẽ dần tìm thấy sự an lạc đích thực, tràn đầy niềm tin vững chắc vào con đường mình đang đi. Ta không còn dễ dàng bị cuốn vào những thị phi, tranh chấp, những biến động của thế gian. Thay vào đó, ta biết dành thời gian và tâm sức để học hỏi sâu hơn, thực hành chánh pháp, và nuôi dưỡng khu vườn tâm hồn mình.
4. Rong Chơi Trong Biển Pháp – Vượt Lên Hình Thức
Người “thấy đạo” không còn bị trói buộc vào hình thức tu tập. Họ hiểu rằng mọi pháp môn, mọi nghi lễ, hình thức bên ngoài (như ăn chay, tụng kinh, ngồi thiền…) đều chỉ là phương tiện để đạt đến mục đích cuối cùng là giác ngộ, giải thoát.
Họ không bài bác phương tiện nào, nhưng cũng không bị cuốn hút, dính mắc vào bất kỳ phương tiện nào. Tâm họ trở nên tự tại, bao dung, vượt lên trên những sự so sánh hơn thua, những chấp trước về “pháp môn của tôi”, “cách tu của tôi” so với người khác.
5. Thành Công Đòi Hỏi Nỗ Lực Phi Thường
Thành công ở đời đã khó, thành công trên con đường đạo còn khó hơn gấp bội phần. Sự thành tựu tâm linh không phải là chuyện may rủi, mà là kết quả của sự hội tụ nhiều yếu tố, đòi hỏi một sự đầu tư và nỗ lực phi thường:
Yêu cầu để thành tựu:
- Phước đức: Nền tảng thiện lành đã được tích lũy từ nhiều đời, nhiều kiếp.
- Trí tuệ: Khả năng học hỏi, suy ngẫm và hiểu rõ chân lý.
- Nỗ lực phi thường: Bao gồm ý chí sắt đá, sự kiên trì bền bỉ, lòng dũng cảm đối mặt với thử thách và một niềm đam mê, khát khao giải thoát mãnh liệt.
Giống như muốn trở thành tổng thống, một người cần có tài năng vượt trội, ý chí kiên định, sự chuẩn bị kỹ lưỡng và cả sự gan dạ, dám đương đầu. Chuyện tu hành để đạt đến giải thoát cuối cùng cũng vậy, không thể thành tựu nếu thiếu những yếu tố cốt lõi này.
6. Đầu Tư Cho Sự Nghiệp Tu Tập Lâu Dài
Đầu tư cho việc tu tập không phải là chuyện một sớm một chiều, mà có thể là một “sự nghiệp” kéo dài qua nhiều đời, nhiều kiếp.
Nếu kiếp này chúng ta may mắn gặp được chánh pháp, nhưng lại không đủ dũng khí để dấn thân, không đủ quyết tâm để thực hành, không đủ khao khát mãnh liệt để thoát khỏi khổ đau luân hồi, thì rất khó để đạt được những thành tựu ý nghĩa trên con đường này.
Lời Kết: Con Đường Của Ý Chí và Khát Vọng
Tu hành không phải là chuyện dành cho những người yếu đuối về ý chí, lười biếng trong thực hành, hay thiếu khát vọng lớn lao. Nó là con đường dành cho những ai có chí nguyện cao cả, dám dấn thân, dám vượt qua mọi thử thách bên trong và bên ngoài để tìm thấy hạnh phúc và sự tự do đích thực.
Hy vọng bài viết này sẽ giúp các bạn hiểu rõ hơn về tính chất nghiêm túc và đòi hỏi nỗ lực thật sự của con đường tu tập. Hãy nhớ rằng, dù khó khăn đến đâu, chỉ cần có đủ quyết tâm và nỗ lực đúng hướng, chúng ta sẽ đạt được những thành quả xứng đáng.