BẠN ĐANG CHỜ CƠN MƯA NÀO TRONG ĐỜI?
SUY NGẪM VỀ NHỮNG GÌ TA THỰC SỰ TÌM KIẾM
Thời tiết cuối mùa Xuân mấy bữa nay nóng như đổ lửa, chắc ai cũng mong một cơn mưa rào cho mát mẻ. Bạn có để ý không, khi mình tha thiết chờ đợi điều gì đó – như cơn mưa giữa mùa hạn – thì tự nhiên mình trở nên nhạy cảm hơn hẳn? Mình lắng nghe tiếng gió, thậm chí ngửi thấy cả “mùi” hơi nước trong không khí, lòng thấp thỏm hy vọng.
Điều này cũng giống hệt như trong cuộc sống và con đường tâm linh của chúng ta vậy.
1. Mong Chờ Mà Không Chuẩn Bị, Liệu Có Ích Gì?
Có câu chuyện vui mà sâu sắc thế này: Cả một giáo xứ khô hạn cầu mưa suốt tuần, nhưng Chúa nói chỉ mưa vì một cô gái tên Cúc. Tại sao? Vì giữa mấy trăm người cầu nguyện, chỉ mình cô Cúc ngày nào đi lễ cũng mang theo cây dù. Cô ấy không chỉ cầu, mà còn tin và chuẩn bị cho cơn mưa sắp tới.
Chúng ta đi chùa, nghe pháp, nói mình theo Phật, cầu giải thoát. Nhưng liệu chúng ta có thực sự tin vào điều đó và chuẩn bị cho nó như cô Cúc chuẩn bị đón mưa không?
Hay chúng ta chỉ đến chùa theo thói quen, lòng vẫn nặng trĩu lo toan cơm áo gạo tiền, để rồi những lời dạy quý báu cứ trôi tuột đi như nước đổ trên mái tôn, trên sân xi măng – chẳng thấm được giọt nào?
2. Mục Tiêu Thực Sự Của Bạn Là Gì?
Hãy thật lòng tự hỏi: Nếu mỗi tháng bạn dư dả kiếm được 10.000 – 20.000 đô la, bạn có còn dành thời gian đến chùa ngồi nghe pháp không? Hay lúc đó bạn sẽ bận rộn hưởng thụ, đi spa, du lịch khắp nơi?
Câu hỏi này không phải để phán xét, mà để giúp ta nhìn rõ hơn: Động lực sâu xa đưa ta đến với đạo là gì? Có phải là lý tưởng giải thoát cao đẹp, hay chỉ là tìm kiếm sự bình an tạm thời khi cuộc sống còn khó khăn?
Cuộc sống này mong manh lắm. Mùa hè này có thể là mùa hè cuối cùng ta còn khỏe mạnh, còn được sum vầy bên gia đình, còn đủ đầy vật chất. Nhớ về sự vô thường không phải để bi quan, mà để ta biết trân trọng hiện tại và tập trung vào những gì thực sự quan trọng. Đừng đợi đến lúc nằm trên giường bệnh, giữa bốn bức tường trắng mới nghĩ đến chuyện tu tập.
3. Cầu An, Cầu Siêu: Tin Vào Đâu Mới Đúng?
Nhiều người rất tin vào các nghi lễ cầu an, cầu siêu. Nhưng thử nghĩ xem, thuốc có hay đến mấy mà bệnh nhân không chịu uống thì có tác dụng không? Phật pháp cũng vậy. Nếu lúc khỏe mạnh, minh mẫn, ta chẳng hề nghĩ đến Phật, chẳng muốn nghe kinh, thì liệu đến lúc hữu sự, vài lời kinh tụng có đủ sức chuyển hóa?
Với người đã mất, tình cảm kiếp này cũng phai nhạt dần theo cảnh giới mới. Ta có tin con gián trong nhà vệ sinh từng là người thân kiếp trước của mình không? Có thể tin, nhưng liệu ta có thương nó như thương con mình bây giờ? Tình cảm giữa các kiếp sống là vậy đó, nó nhạt nhòa lắm.
Thay vì đợi đến lúc đó mới cầu siêu, sao không tự mình tạo phước, tu tập ngay từ bây giờ?
4. Hạnh Phúc Có Mấy Kiểu? Bạn Chọn Kiểu Nào?
Trong đạo Phật có hai loại “sướng”:
- Sướng do Quả: Đây là cái sướng đến từ phước báo đời trước – mình được khỏe mạnh, xinh đẹp, thông minh, giàu có. Ai cũng thích cái này.
- Sướng do Nhân: Đây là niềm vui đến từ chính hành động làm điều thiện. Khi bạn nhường chỗ cho người khác dù mình phải đứng nắng, khi bạn chia sẻ miếng ăn dù mình cũng đang thiếu thốn, cái niềm vui âm ỉ, thanh thản trong lòng đó chính là “sướng do nhân”.
Điều đáng nói là: Cái “sướng do quả” hưởng rồi sẽ hết, thậm chí con vật cũng có thể hưởng (con chó cưng nhà giàu cũng biết sướng). Còn cái “sướng do nhân” thì bền vững hơn nhiều, nó tiếp tục tạo ra những quả lành khác, và chỉ có con người (đặc biệt là người có tu tập) mới thực sự cảm nhận và trân quý được niềm vui này.
5. Biết Ơn Những Gì Mình Đang Có
Nhiều khi ta buồn vì không có tiền mua đôi giày mình thích. Nhưng hãy nghĩ đến những người thậm chí không có chân để đi giày.
- Khi bạn có thể lấy ra 20 đô la tiêu xài tùy ý, bạn đã may mắn hơn hàng trăm triệu người trên thế giới.
- Khi bác sĩ nói bạn không bị bệnh tật gì nghiêm trọng, bạn đã may mắn hơn hàng tỷ người.
- Khi bạn biết đọc, biết viết, không bị khuyết tật… bạn thực sự là “tỷ phú” về sức khỏe và cơ hội rồi đó!
Hãy học cách nhìn thấy sự giàu có của mình trong những điều bình thường nhất. Đó cũng là một cách tu tập.
Lời Kết
Vậy, bạn đang chờ đợi điều gì? Cơn mưa giải nhiệt cuộc sống, hay cơn mưa Pháp thấm đẫm tâm hồn?
Hãy thực hành những điều sau:
- Xác định rõ mục tiêu tâm linh của mình.
- Đừng chỉ mong chờ mà hãy chủ động chuẩn bị bằng cách học hỏi, thực hành và vun bồi những điều thiện lành ngay từ bây giờ.
- Hãy tập vui với niềm vui của việc cho đi, của việc làm điều tốt (sướng do nhân), thay vì chỉ chăm chăm hưởng thụ kết quả (sướng do quả).
- Hãy biết ơn những gì mình đang có.
Mỗi lần nghe pháp, đọc kinh, hãy cố gắng mang về một điều gì đó hữu ích cho mình, áp dụng ngay vào cuộc sống. Đừng đợi đến lúc “ngáp ngáp” mới tìm thầy cầu cứu, lúc đó có thể đã muộn rồi.
Chúc bạn một ngày an lành và tìm thấy cơn mưa ý nghĩa thực sự cho mảnh đất tâm hồn của mình!