CHỈ CÓ MỘT PHÚT HIỆN TẠI [Thi Kệ]

Phật pháp có thực sự phức tạp với tám vạn bốn ngàn pháp môn? Hay tất cả tinh yếu đều có thể gói gọn trong những lời dạy giản đơn, gần gũi? Bài kệ dưới đây là một dòng suy tưởng trong trẻo về con đường thực hành, tập trung vào những điều cốt lõi nhất.


Có ai hỏi Phật pháp
Là tám vạn bốn ngàn?
Ta cười, chỉ một chuyện:
Nên làm, chớ nên làm.

Cái nên là đề phòng,
Sửa sai khi lỡ phạm.
Cái không nên là giữ
Bao điều tổn hại tâm.

Toàn cõi pháp vũ trụ
Chỉ gói trong số Mười Tám.
Sáu căn rồi sáu trần,
Sáu thức cùng vận hành.

Nhìn người, thấy sắc pháp.
Nghĩ người, cảnh ý sanh.
Tất cả đều duyên hợp,
Không ngã, không của mình.

Người trí làm điều cần,
Chuyện không cần, buông bỏ.
Người ngu mải lo xa,
Chuyện cần thì lại bỏ.

Một phút thôi hiện tại,
Tỉnh thức giữa bao la.
Nếu giây này không vui,
Quá khứ buồn đi qua.

Nếu bây giờ không tu,
Ngày mai thành bất thiện.
Chánh niệm từng động tác,
Cũng thành công đức liền.

Tứ niệm xứ giản đơn:
Ăn uống, bước, nằm, ngồi.
Chánh niệm trong từng phút,
Cả đời hóa thảnh thơi.

Nếu có phạm lỗi lầm,
Đừng dằn vặt, chặt chân.
Biết sửa, biết làm lại,
Như băng bó vết trần.

Luân hồi là trở lại
Với chính cái “không” đầu.
Có rồi lại mất hết,
Chỉ còn tấm lòng sâu.

Nhớ rằng từng khoảnh khắc
Là đầu tiên, cuối cùng.
Giữ chánh niệm hiện tại,
Sáng trưng cả Pháp Dùng.