Kiếp trước có tu mới được giàu
Kiếp này sung sướng lại quên sao
Sống lo bòn chải tham nhiều quá
Chết có mang theo được chút nào
Kiếp trước không tu mới chịu nghèo
Kiếp này khổ não nó cứ đeo
Người ta rủng rỉnh tiền dư dả
Ngó lại phận mình túi vắng teo.
Giàu nghèo là nghiệp mỗi người
Ta tạm biết đủ là vui trong lòng
Đừng trách trời đất bất công
Mà nên xét lại cõi lòng của ta.